Thật ra thì trong nhóm bạn bè anh em mình , còn có một người nữa ... Đó là anh Cao Minh Khoa ... người đã từng gắn bó với anh em mình trong những tháng năm dài đã qua ....
Nhưng rất tiếc , anh đã ra đi .... đi về cõi vĩnh hằng ... Để lại dương gian với bao niềm thương tiếc của mọi người ... gia đình , bạn bè , con cái ....
( Di ảnh Anh Cao Minh Khoa )
Anh Cao Minh Khoa là người anh lớn tuổi nhất trong tất cả anh em bọn mình . Sinh thời anh sống rất hài hòa ... vui tính và rất quý trọng anh em ... Anh thường hay mời anh em xuống nhà ăn cơm , có thì cơm gà ... khi thì cá đồng kho nghệ ... lúc chẵng có gì thì vài trái chuối già đem xào lên mà anh thường gọi là món "cháo xùi" ...anh cũng kêu hết anh em xuống tập trung ăn uống .... Đôi lúc anh rủ cả bọn vào trong rẫy , câu vài con cá ... ngắt nhúm lá giang ... với vài ngàn bạc rượu ... thế là đủ , là quây quần bên nhau anh kể cho nghe những câu chuyện tiếu lâm ... cười đau cả bụng ....
Anh cũng rất thích ca hát , cứ uống vào ngà ngà say là phải ca phải hát , anh rất thích mình hát bài " Mẹ Suốt " .... gì thì gì tới phiên mình hát thì anh bảo : " Hạnh hát bài Mẹ Suốt đi " chiều theo ý anh mình hát bài Mẹ Suốt anh gõ nhịp đệm theo ... rất là thích thú ...
Nhưng rồi ngày xa nhau cũng đến . Anh và chị sang Mỹ vào đầu năm 2001 theo diện bão lãnh của con gái . Ngày anh đi cả bọn tiễn đưa ra đến tận phi trường .... Thật bùi ngùi khi chia tay , ai cũng gắng chụp với anh một kiểu ảnh để làm kỷ niệm ....
...... Trên là ảnh chụp kỷ niệm cùng anh và vài hình ảnh trong video clip dưới đây ... trong ngày tiễn đưa anh sang Mỹ ...
.... Sang Mỹ anh thường hay gọi điện về nói rằng : "Nhớ Việt Nam , nhớ nhà , nhớ con ... và nhớ bạn bè anh em lắm .... Anh rất muốn về Việt Nam . Anh rất mong một ngày về .... Một ngày về là điều anh mong ước nhất ..."
Nhưng thật trớ trêu . Ngày anh em đón anh trở về lại là ngày buồn thãm . Anh về trong quan tài lạnh lẽo...Anh về mà không thấy được quê hương ... không nhìn được người thân bạn bè con cái ... những người mà anh thường khắc khoãi nhớ mong ....
Anh bị bệnh tim và qua đời nơi đất khách xứ người vào ngày 19-09-2002 thời gian sống ở Mỹ được khoảng 18 tháng . Gia đình thương cảm cố gắng đưa anh về quê hương an táng .... Nói làm sao cho hết được sự mất mát đau buồn này ....
Nói về Anh Cao Minh Khoa với những kỷ niệm về anh dù bây giờ chỉ còn trong ký ức của mỗi anh em chúng ta ... nhưng có điều chắc là những kỷ niệm đó không thể nào quên được .......
( Ảnh anh Cao Minh Khoa trong thời gian sống ở Hoa Kỳ )
Nguyện cho hương hồn anh thanh thãn chốn cữu tuyền ....
Hôm nay anh bắt đầu quen dần rồi...anh biết không duy trì là rất khó ...Anh phải hướng tới một chủ đề mang tính xuyên suốt theo khả năng mình ...Như tinhcachoem thì chủ đề chính là âm nhạc mà chủ đề này... dễ gì cạn...Còn anh... theo tôi ngòai cái chung anh nên sắp xếp lại Ví dụ mỗi thành viên anh làm mỗi trang (anh dán nhãn) Khi có bài anh chỉ cần vào chỉnh sửa bài đăng rồi viết tiếp theo ...vậy là cũ có mới có ...tiện hơn là mỗi người mỗi blog .Ai muốn xem chỉ cần click vào nhãn là có thể xem riêng thành viên đó rồi . Cái vụ này phải báo mấy thành viên kia "bồi dưỡng" liên tục cho thường trục bloger đó nha!Góp mấy ý cùng anh...
Trả lờiXóa